Thứ Sáu, 13 tháng 11, 2015

Mẹ gọi

13/11/2015
Hôm nay mẹ gọi cho tôi, mẹ nói về chuyện tôi nói với bố về việc công việc và lương lậu. Tất cả mọi thứ mẹ nói về 1 từ đó là buồn, buồn về cuộc đời tôi nuôi ăn học và giờ tôi lại chẳng có gì trong tay.
Tôi phải quay lại nơi đây. Tôi buồn có lẽ đây là đêm buồn nhất của tôi.
Tôi đang cố cần bằng lại cuộc sống trong giai đoạn này tôi cần trấn tĩnh rất nhiều. Tôi thấy mình bất hiếu, tôi không những không giúp đỡ được bố mẹ mà còn làm bố mẹ buồn.
Mẹ nói cả đêm qua bố tôi không ngủ được suy nghĩ về tất cả. Tôi rất buồn và cũng chẳng biết làm thế nào.
Tôi nghĩ tôi nên nhắn tin cho bố, Tôi nhắn tin mà không biết tin nhắn có đến được không.
Năm vừa rồi tôi đã khóc đến 3 lần và lần này là lần thứ 4. Cuộc sống thật không đơn giản, tôi cố quên nó đi nhưng tôi vẫn buồn khi bố mẹ buồn.
Quả thật tôi không phải dạng bỏ quên mọi thứ.
Tôi phải thay đổi lại nhiều hơn thế.
Con yêu bố mẹ!
Con đường này đã chọn làm cho tôi càng yếu đuối là sao.
Mệt ghê!
Thôi tạm thế đã. Mong là năm sau tốt hơn. Cố gắng làm.

Thứ Tư, 7 tháng 10, 2015

Tán gái

7/10/2015
Không biết chứ dường như cứ thích cô nào là cái lửa của tôi lại đốt cháy toàn bộ mối quan hệ đó.
Đợt này có ông anh giới thiệu cho cô em gái người nghệ an học ngoại thương, bản thân thực ra cái tiêu chuẩn ngoại thương làm xuất nhập khẩu rất có tương lai đúng là dân kinh tế mà. Nhưng gặp em mới hiểu không dễ đâu.
Em tinh tế đến mức tôi không tưởng. Em biết tôi hậu đậu, đúng tôi hậu đậu hóa ra giờ mới nhớ chiếc váy trắng em mặc là do tinh tế kì vọng.
Nhưng giờ em đóng cánh cửa nói chuyện với tôi. Giờ tôi không có cách nào, tôi đang bị một vấn đề tài chính đè lên đầu.
Tôi đang nghĩ dần thôi em nhưng cái thôi nó nhẹ nhàng chút. Từ từ thôi chứ không tôi sốc.
Tôi cũng dần chuyển hướng đến 1 vài cô gái dễ chinh phục hơn.
Còn em thì đúng là phòng ngự 90%.
Giờ nt còn không trả lời.
Nhật kí đường tình :v

Thứ Tư, 29 tháng 7, 2015

Kinh doanh và quay lại quan điểm bản thân

29/7/2015
Sau bao lâu không viết blog, hôm nay sau khi tôi chuyển công ty sang công ty mới bắt đầu những thứ mới. Sau bao nhiêu sóng gió giờ tôi vẫn ngồi đây và viết những dòng tâm sự trên blog của mình.
1. Học cách tự tin vào bản thân và đi theo tiếng gọi bản thân, không tin ai chỉ học hỏi 1 phần nào đó từ họ. Tôi dần mất niềm tin vào hướng đi chọn một người để theo ở việt nam, người ta lợi dụng nhau quá nhiều. Chỉ có công ty start up mới có những chiến binh biết quý trọng niềm tin còn ở VN khó có 1 ông sếp nào lấy chữ niềm tin ra đảm bảo. Tôi phải tự đi tự biết đi thôi.
2. Học thuật trị nhân, biết mỗi người có một ưu và nhược điểm riêng, họ có cái giỏi riêng quan trọng phân tích mỗi tính cách điểm át chế ở tính cách này và tính cách kia.
Biết cách chờ đợi thời cơ tiến lên, không nóng vội.
Tôi giờ không quan tâm sếp tôi là ai, không quan tâm môi trường start up hay môi trường kinh doanh tự do mà chỉ quan tâm tôi là ai, tôi làm được gì, thời điểm này cần gì và thời gian tiếp sau cần gì.
Vững vàng tiến lên
Kinh doanh muôn hình muôn vẻ nhưng dân thị trường thị hư quá thể. Tôi hút thuốc uống rượu . Phải giữ quan điểm của mình để hướng về tương lai.
Đúng như 1 ông nói: Dân kinh doanh gì cũng phải biết nhưng cái kiếm ra tiền phải biết sâu.

Thứ Ba, 23 tháng 6, 2015

Những lần uống rượu say và nghi ngờ

23/6/2015
Hôm nay lại là ngày đầu tiêu sau chuỗi ngày làm việc của một công ty mới.
Tôi hoài nghi nhiều thứ vì tôi đã dính phải quá nhiều thứ mà cảm giác bị lừa. Hôm nay ở phú Thọ không còn nhiều tiền. 
Nếu không làm thì tôi cũng chưa biết cuộc sống sẽ dồn tôi đi đâu.
Ngày mai tiếp tục một ngày đi thị trường. Lòng tôi vẫn rối bời lắm, nhưng như lúc ăn cơm với bố mẹ đồng nghiệp bác nói trong cuộc đời có 40 năm làm ăn kinh doanh giờ tôi mới làm được 4 năm. Còn lại 36 năm nữa mà.
Tự nhắc nhở mình phải cố gắng. Sửa đổi và thay đổi.
Anh Bình có tin tưởng hay không không còn là điều tôi quan tâm.
Tôi mà. 

Thứ Năm, 18 tháng 6, 2015

Mọi thứ đều ở mốc đáy

18/6/2015
Hôm nay là ngày mà tôi cảm giác mọi thứ đang ở dưới đáy. Tôi buồn nhưng trong lòng thì vững, gần như cảm giác đã trai sạn hết rồi.
Nghe em gái gọi điện bảo cả nhà ốm mà tôi thấy thương, tôi thấy trách bản thân. Bố tôi, mẹ tôi, em tôi, gia đình của tôi. Mẹ tôi ốm mà vẫn phải đi làm, em tôi năm 1 cũng ốm mà vẫn đi làm, em gái thứ 2 của tôi cũng ốm, nhà thì đang mùa màng bố tôi còn phải ra thăm ông họ tôi ngoài này đang ung thư giai đoạn cuối. Còn tôi thì sao???
Tôi đang nợ tiền nhà mà xoay mãi chưa ra, tôi đang không 1 xu dính túi và tôi đang thất nghiệp. Một chàng trai máu chiến, kinh doanh và luôn hiên ngang nay đã xã cánh chỉ còn tinh thần chiến đấu còn những vũ khí giúp nó bay đều ở giai đoạn đáy. Nó còn phải ăn nhờ uống nhờ ngủ nhờ trốn nhờ nhà thằng bạn thân của nó. Cuộc sống đúng là thú vị nhưng cay và đắng, ai biết được để thành công người ta đã đắng thế nào.
Tôi đòi nợ thì không được mà vay tiền thì không xong. Thất vọng vì niềm tin của mình vào con người vào những ông sếp.
Bố tôi không  còn gọi điện cho tôi thường xuyên, mẹ tôi thì ốm chắc bà không muốn tôi lo cho bà.
Đã mấy tháng nay câu hỏi tôi phải làm gì cứ đằng đẵng theo tôi?
2 năm sau ra trường hay 5 năm lăn lộn trên thương trường biết bao lần tôi tự hào rằng mình có giá hơn người khác. Nhưng giờ đây mọi thứ để mang ra thì chỉ là con số âm với tôi.
Tôi biết mình không được chán vì chiến trường còn dài, vì cuộc sống còn nhiều điều khó khăn hơn.
Tuyệt vọng không giúp tôi giải quyết được tình hình hiện tại.
Chỉ biết thầm nói cố gắng....

Thứ Ba, 16 tháng 6, 2015

Lại một lần thất nghiệp ngoài dự tính

16/6/2015
Chỉ sau khi đi làm với một sự hào hứng không hề nhẹ. Giờ tôi đã rơi vào tình cảnh thất nghiệp, tiền nhà không có chỗ để vay. Tôi cố nằm im để kinh doanh rồi mà cũng không yên.
Đi làm được 2 tuần cùng anh em phòng kinh doanh. Chả là sếp phòng kinh doanh của chúng tôi là người có khả năng làm nhiều công việc vì vậy khi kinh doanh anh ấy thường kéo cả đội, hiện tại công ty tôi đang làm anh đã cống hiến 5-6 năm, nhưng anh không được lòng công ty bị ganh ghét. Công việc thứ 2 bị phát hiện và anh bị buộc vào tội " đấm sau lưng" như vậy là cả phòng kinh doanh bị khai trừ. Từ đó anh cũng ngẫm ra về cách dùng người, một số con người mà anh coi là anh em cũng lộ mặt bản chất của họ. Đúng là không thể chỉ đánh giá qua bề ngoài. :D
Quay lại tôi, trong lần nghỉ việc này tôi không hề lường trước được. Tôi rơi vào trạng thái thất nghiệp. Tôi có đôi chút buồn đó nhưng phải tìm cách giải thoát.
Tôi đang dự định nói với anh về công ty mà tôi đang bỏ dở và có tư cách pháp nhân, tôi sẽ đảm nhận phát triển một ngành hàng của anh dưới sự chỉ đạo của anh. Tôi chỉ là người thực hiện và học hỏi. Toi sẽ nhận anh làm sư phụ để tiếp tục đi.
Tôi muốn anh coi tôi là đệ thực sự, không phải vì công việc vì miếng ăn. Mong rằng anh hiểu tôi.
Còn giờ thực sự tôi chưa nghĩ ra phương án nào thoát ra khỏi tình thế tiến thoái lưỡng lan này.:D
Năm nay quả là không ngờ.....

Thứ Hai, 1 tháng 6, 2015

Ngày đầu tiên đi làm cơ hội mới thử thách mới

1/6/2015
Tôi đã được anh Hùng giúp đỡ để vào 1 công ty mà có khả năng phát triển về tài chính.
Tôi đang nghĩ rằng có khả năng mình sẽ thu thập được để phát triển bản thân, phát triển cơ hội.
Tôi là người không muốn phụ thuộc vào ai nhưng nợ ai thì nhất định không bao giờ quên.
Một cơ hội mới lại mở ra để tôi trả nợ và tiếp tục tiết kiệm đi vào kinh doanh.
Tạm thời nó sẽ giúp tôi có được tiền, giờ có nhiều thuận lợi. Tôi cần chắt chiu nó và không để tuột mất tay mình.
Đi tiếp thôi....

Thứ Ba, 26 tháng 5, 2015

Hai bên thái dương quá nhức

26/5/2015
Hôm nay suy nghĩ đọc nhiều mà không ra làm mình nhức đầu. Phải chăng mình kêu than quá nhiều mà không làm.
Đúng là nói nhiều không làm được mấy. Phải làm ngay và luôn, kiên trì chắc chắn thành công.
Hết..............

Dường như phải chấp nhận sự thật, tất cả đều làm được và tất cả đều phải khó khăn

26/5/2015
Hôm trước tôi có ý định chuyển sang ngành xuất nhập khẩu, tôi đi tìm chị Ngọc vợ của sếp cũ tôi. Chị làm trong ngành vận tải một thời gian có kinh nghiệm.
Ban đầu tôi nghĩ rằng chắc chị làm trong ngành này nên mình mở ra sẽ có khách và làm rất dễ dàng nhưng khi gặp rồi mới thấy tôi muốn làm phải đi học thủ tục xuất nhập khẩu và tạo mối quan hệ với bên hải quan thì mới làm được xuất nhập khẩu.
Tôi thấy cũng không hề dễ dàng gì, tôi lên mạng tìm kiếm về khóa học xuất nhập khẩu 2,5 triệu. Đang lúc không có tiền tôi cũng chưa biết xử lý ra sao. Kinh doanh giờ muôn hình vạn trạng khó khăn, không dễ để triển khai tẹo nào.
Sắp tới chắc chắn tôi không thể ngồi đây được nữa, hoặc về quê hoặc tự đi kinh doanh.
Mong là mọi chuyện sẽ ổn.

Thứ Bảy, 23 tháng 5, 2015

Công việc cafe và khó khăn

24/5/2015
Tôi được gọi đi làm giao hàng quán cafe mà trước đây tôi đã liên hệ khoảng 1 tháng trước.
Hôm nay là ngày thứ 3 đi làm, làm 3 ngày thì 2 ngày mưa. Quả thật hôm nay tôi thấy rõ sự mệt mỏi trong người, đi về dưới trời mưa tôi thấy phải chăng ông trời đang khóc hay là thời tôi đang sắp đến rồi.
Tôi đi chậm chậm lại, chiếc đèn chiếu gần của xe máy bị hỏng tôi phải bật chiếu xa. Đi về mà lòng vẫn canh cánh tại sao vậy. Thi ơi mày phải làm gì để thay đổi đây. Chẳng nhẽ lại nghỉ
Tôi cũng đang muốn nghỉ nhưng biết bao lần tôi bỏ cuộc chỉ đơn giản thế này thì chắc chẳng làm được gì lên hồn. Tôi nghĩ vậy dó.
Hoặc tôi phải tìm ra điều tôi làm tốt nhất. Hiện giờ tôi nhận thấy mình đi lan man không đi đúng điều tôi làm tốt nhất.
Tôi thường đi ngoại giao với mọi người và đẩy họ trờ thành thân quen nhanh chóng. Tôi hướng ngoại và thích nói chuyện với người nước ngoài.
Tôi phải đi theo hướng nào? Giờ tôi cần tìm một điều mà tôi có thể làm giỏi nhất. Tôi sẽ tập trung và theo đuổi nó đến cùng.
Mai đành xin nghỉ vì mệt lắm....Sáng ra không làm được gì. Thôi thì ít tiền mà làm một việc ra hồn còn hơn nhiều việc mà chẳng đâu vào đâu.

Thứ Ba, 19 tháng 5, 2015

Đau đầu mà vẫn chưa nghĩ ra

19/5/2015
Có vẻ như sau cú này cộng thị trường khó khăn làm mình bị lười nhiều, lúc nào đầu óc suy nghĩ cũng quay cuồn chưa hiểu được sẽ đi về đâu.
2 lần đi các tỉnh cộng với khả năng máu lửa dần bị chìm vào tiền bạc. Hay mình đang chạy theo tiền bạc vậy, cần phải thay đổi thế nào chứ thế này thì chết.
Phải làm cái gì đó mới được....

Thứ Hai, 18 tháng 5, 2015

Một lần nữa bế tắc

18/5/2015
Tôi qua xưởng sản xuất composite để nhằm tìm hướng đi hợp tác với cậu ở xưởng nhưng hôm nay lại nhận được tin cậu ta nghỉ việc.
Cậu ta là người khá ăn chơi nữa làm tôi càng khó khăn trong tìm hướng đi.
Ngồi nói chuyện với chú Thịnh chủ xưởng tôi hiểu rằng chú không những có nghề mà cách tính toán kinh doanh khá tốt nhưng chính cách tính toán đó làm hạn chế về mặt kinh doanh của chú.
Đầu ra gần như chậm và không có. Sau bao năm mở xưởng vẫn trở về mớ bòng bong.
Tôi cần làm gì để thay đổi, cần chọn sản phẩm gì. Tôi lo lắng và suy nghĩ, vắt tay lên chán ngủ 1 giấc trước khi về nhà.
Tiếp tục một mớ vấn đề tiếp theo...

Chủ Nhật, 17 tháng 5, 2015

Những ngày gay gắt

17/5/2015
Tôi vừa mới ở quê lên, quả thực đợt làm ăn này làm bố tôi chán.
Ông muốn tôi làm 1 công việc nào đó có khoảng từ 5 triệu trở lên đủ lo cho cuộc sống và em gái của tôi. Em tôi còn 3 năm nưa. Tôi hiểu rằng ông muốn tốt cho tôi, ông muốn tôi lo cho em gái của tôi.
Tôi đang suy nghĩ rất nhiều và cố gắng cẩn trọng, tôi đi hỏi mọi người làm việc và hiểu rằng khi ai đó làm kinh doanh họ đều có tính toán của mình nhưng công thức sau những lần họ làm đó là cẩn thận và nhìn nhận thị trường. Đa số vẫn có những yếu tố may rủi bên trong.
Cậu tôi cũng phản đối sản phẩm tôi làm, nhưng cậu vẫn cho tôi một hướng mở là hãy làm kinh doanh.
Tôi cần hỏi thêm thông tin và làm việc, tôi biết rằng cần có 1 cái gì đó chắc chắn.
Phải bình tĩnh giải quyết lựa chọn công việc.
Mọi thứ sẽ tốt hơn.

Thứ Hai, 11 tháng 5, 2015

Kết thúc những ngày ở Sơn La

11/5/2015
Tôi đã trở về Hà Nội sau chuỗi ngày khảo sát ở Sơn La, sắp tới còn nhiều thứ mà hiện giờ tôi lại mung lung quá. Sản xuất composite độc hại đến sức khỏe, tôi không thể hi sinh bản thân. Còn công cuộc làm giàu thì thực sự khó với tôi hiện tại.
Tôi về Hà Nội mà lòng đang rơi vào tình trạng bế tắc, tôi không rõ liệu ước mơ của tôi sẽ thực hiện được không? Có quá nhiều thứ.
Tôi hơi lo lắng cho sức khỏe, con người, tương lai của mình.
Trước khi đi tôi đã đi lễ chùa mong có được hướng đi.
Phải làm sao đây??? Câu hỏi cả ngày hôm nay mà tôi vẫn chưa tìm ra câu trả lời.
Tôi phải nghĩ ra. Hôm nay hơi mệt, tôi phải nghỉ ngơi thôi.

Thứ Năm, 7 tháng 5, 2015

Ngày thứ 2 ở Sơn La

8/5/2015
Đã ở Sơn La hết ngày thứ 2, mọi thứ vẫn chưa chắc chắn cần phải nghiên cứu thêm.
Tôi liên hệ lại nguồn đèn trang trí với hi vọng sẽ phù hợp với dân cư ở đây.
Sắp tới phải đi hỏi tham khảo ý người dân xem họ phản ứng thế nào với dịch vụ trang trí nhà cửa.
Năm nay xây dựng khá nhiều tôi cần cung cấp dịch vụ cho công trình + nhà dân để hút hết nhu cầu ở đây.
Nhưng chưa vững tin về nhu cầu trang trí ở đây lắm.
Phải sắp xếp công việc trong tuần này để chốt được hướng đi tại đây.
Chiều ngày 9/5 đi phát tìm hiểu nhu cầu của người dân ở đây.
Sang tuần lên Lào Cai xem KH lào cai làm thế nào để học hỏi về làm công trình ở đây.

Thứ Tư, 6 tháng 5, 2015

Ngày đầu tiên ở Sơn La

6/5/2015
Hôm nay tôi quyết định bắt xe lên Sơn La.
Sáng 6h dậy, bắt xe sang xưởng tìm mấy mẫu sản phẩm đi chào hàng. Tôi hí hửng về mọi thứ đã nghĩ. Xe đi lúc 9h tới nơi là 13h.
Mọi thứ ở đây tôi hiểu rằng khá phát triển, nhất là về xây dựng. Một thị trấn sầm uất với đủ thứ, với kế hoạch sắp mở rộng đường.
Giá nhà đất ở đây khoảng 15 triệu/ m2. Giá cũng gọi là khá đắt đỏ so với các vùng quê khác. Rộng rãi thỏa mái và cuộc sống sạch nhẹ nhàng.
Nhưng điều tôi nhận thấy hiện tại sản phẩm của mình ở đây không còn mới lạ nữa. Nó không diễn ra như suy nghĩ của tôi, sản phẩm của tôi đơn thuần kinh doanh quá. Nhu cầu dân ở đây chưa đủ lớn, tiền của dân chỉ chú trọng vào các sản phẩm xây dựng và nội thất.
Đêm rồi mà lòng tôi vẫn đang nghĩ về những sản phẩm của mình, kế hoạch của mình.
Chắc hẳn tôi phải đi ở đây một thời gian mới có thể thấu hiểu kinh doanh ở đây.
Đúng là kẻ khôn người khó, đất kinh doanh cũng khó chọn. Thời tam quốc Lưu Bị cũng lận đận tìm giang sơn thiên thời: Tào Tháo và Đông Ngô giao chiến, địa lợi: Đất Dương Châu là đất có nhiều của cái có thể phát triển, nhân hòa: Lưu bị trong tay có Trương Phi, Quan Vũ, Gia Cát Lượng. Cả 3 yếu tố hội tụ đủ vào thời điểm đó mới giúp Lưu Bị có thể phất cờ tạo lên nhà Thục.
Tôi thấy thời điểm hiện tại tôi chưa có đủ thông số nhưng cũng phải nghĩ và làm. Sắp tới kinh doanh là chặng đường dài và gian lan, tôi đã chọn nó. Ra làm tự do và đi kinh doanh.
Đầu tôi vẫn chưa nghĩ ra hướng đi.
Đêm muộn 12h37....

Chủ Nhật, 3 tháng 5, 2015

Lên Hà Nội và kế hoạch sắp tới

Hà Nội 3/5/2015
Hôm nay tôi lên Hà Nội vẫn lắng nghe những lời góp ý của bố tôi. Ông bảo tôi nên kiếm 1 công việc nhân viên kinh doanh ở một công ty: 1 là có tiền duy trì cuộc sống + tích lũy kinh nghiệm , 2 là có thể quản lý và giúp đỡ cô em gái của tôi mới năm 1 đại học.
Biết là lắng nghe vậy nhưng dường như trong lòng tôi đã quyết từ trước, tôi sẽ đi theo con đường mình đã chọn và cố sắp xếp sao cho hợp lý để bố tôi khỏi phiền lòng. Tôi đi gặp chú ruột của tôi (Chú năm nay 29 tuổi) để nói về kế hoạch đi lên Sơn La của mình và nhờ chú để ý đến em gái tôi. Tôi hiểu ở xã hội Việt Nam bây giờ thì giới trẻ nên tự lập nhưng tôi cũng chẳng muốn bố tôi phiền lòng về việc không biết em tôi đang làm gì.
16h Tôi gặp chú tôi, tôi kể về những gì mình làm và gặp phải, kế hoạch lên Sơn La của tôi. Không ngờ chú tôi hưởng ứng và khuyến khích tôi đi làm ăn ở Sơn La. Còn nói lên đi nếu làm ăn còn chú giúp đỡ, chú không có nhiều nhưng 10-15 triệu thì chú có.
Trong lòng tôi cảm thấy vui mừng vô cùng, trong thời gian vừa qua được nghe nhiều người khuyên nên từ bỏ để quay lại làm công ty, bạn bè tôi đều thấy tôi có khả năng về marketing và làm kinh doanh, tôi nghĩ nếu làm bình thường marketing thì tôi không ngại và có đôi chút tự tin nhưng ngành marketing tôi không có tiếng anh thì khả năng không thay đổi được cuộc sống + niềm đam mê thực sự về kinh doanh của tôi không được phát huy nhiều khi làm nhân viên marketing. Hôm nay nghe chú nói mà tôi thấy hào hứng vô cùng, tôi như muốn lên Sơn La ngay bây giờ, chú không chỉ khuyến khích mà còn cho tôi biết hồi chú ở Sơn La cũng định làm nhiều thứ, cho tôi hiểu thị trường trên đó thế nào.
Trên đó có thể thu mua phụ nông sản, có thể kinh doanh hiệu thuốc. Tôi biết lợi thế hiện tại duy nhất để tôi lên Sơn La đó là kinh doanh về hòn non bộ, phù điêu, tiểu cảnh. Mặc dù không học chút nào về thiết kế kiến trúc nhưng tôi đang có trong tay kinh nghiệm và quan hệ trong ngành vật liệu composite + 1 KH sử dụng sản phẩm composite ở Lào Cai và chú tôi ở Sơn La làm inox thế nên quan hệ trong ngành xây dựng khá nhiều, tôi thấy được thị trường tiềm năng trong tầm với của mình.
Có lẽ tôi nên bắt đầu với kế hoạch kinh doanh của mình và sắp xếp cho cô em gái của tôi ổn định:
Chuyến lên trên Sơn La của tôi đợt này là chuyến khảo sát, tôi sẽ lên lại vào đợt tới.
Trong túi giờ chẳng còn nhiều tiền nữa chắc chỉ đủ tôi khảo sát. Chắc chắn tôi phải vay thêm rồi. Tháng này tiền nhà tôi tính toán vay mượn 1 triệu + 1,5 triệu tiền lương từ trước còn chắc cũng đủ dùng.
Ngày mai tôi đi xử lý hợp đồng composite 9 cái chậu chuyển lên Lào Cai. Tận dụng tìm hiểu luôn anh KH trên Lào Cai làm ăn ra sao.
Tôi cũng phải học cách làm nội thất, để tồn tại trên Sơn La sau đợt khảo sát tôi phải về HN để học nghề để làm một vài cái bán nuôi thân trên Sơn La như bán bánh mì, nước mía...
Trong khoảng 2 -3 năm nữa tôi cần để ý xuât khẩu bởi vì đây là thị trường tiềm năng do sự ra nhập TPP của Việt Nam như Alanphan nhận định TQ sẽ biến VN trở thành cảng trung chuyển xuất khẩu để ăn lợi từ việc ra nhập các tổ chức của VN hoàn thành vào cuối năm 2015 này.
Tại sao lại chọn Sơn La?
Đây là địa bàn mạnh bởi thị trường gồm cả người kinh và người dân tộc, mức độ phát triển chưa hết. Sản phẩm nông sản dồi dào, đồi núi + nông nghiệp dễ phát triển. Từ Sơn La qua cao tốc cũng nhanh hơn. Sơn La sang Lào + TQ cũng thuận tiện, tôi nhận thấy nơi đây có khả năng trở thành sân nhà của mình trong chiến lược kinh doanh trở lại HN trong 2-3 năm tới.
Mặt khác hiện tại Sơn La tôi đang có thế mạnh là có người quen + mối quan hệ của người quen trong ngành đó. Chỉ cần sáng tạo sử dụng nó phát triển chắc chắn sẽ thu được khoản lời lớn.
Từ Sơn La trở về HN vé xe chỉ mất 220k vì vậy kết nối kinh doanh từ HN lên Sơn La cũng thuận tiện, Từ Sơn La sang đất Lào Cai cũng khoảng 200km cũng có khả năng kết nối kinh doanh được.
Từ đây có thể đánh lái kinh doanh sang SaPa khá tốt.
Quả thực hiện giờ tôi đang thấy Sơn La là căn cứ sân nhà tốt để phát triển ở thị trường miền bắc.
Tạm thời thế đã, bắt đầu mai đi làm việc và đi sâu vào sản phẩm đã chọn, đi tìm tiền để chuẩn bị chiến đấu.

Thứ Sáu, 1 tháng 5, 2015

Suy nghĩ những ngày đi tìm hướng kinh doanh sắp tới

Hôm nay đã là những ngày nghỉ cuối cùng của đợt nghỉ dài 30/4 và 1/5.
Bố tôi nói rằng đi tìm một công việc nhân viên kinh doanh ở một công ty và ổn định đi, đừng lông bông nữa. Mẹ tôi thì bà lại lo về tương lai của tôi, bà nói giờ con gái nó cũng thích những thằng công ăn việc làm ổn định, sau rồi cưới chứ như mày...
Tôi chợt thấy mình gần giống bi thảm của những người kinh doanh rồi đó. Tất cả rơi vào thế mà cảm giác như mù mờ về tương lai. Mọi người đều lo cho tôi, tuy có đôi chút lo lắng nhưng tôi nghĩ giờ đến lúc tôi phải quyết định hướng đi của mình rồi. Tôi vẫn có một niềm tin hi vọng ở tương lai, tôi hiểu hiện giờ ở đất nước Việt Nam một người kinh doanh không chịu cảnh như mọi người, không chịu đi hướng đi như các bạn bè khác, họ phải đối mặt với sự lo lắng của gia đình, đối mặt với tương lai bấp bênh vào thời điểm khó khăn, và có thể lúc nào cũng bấp bênh. Mặt khác ở Việt Nam thị trường không minh bạch và phát triển kinh doanh dựa vào mối quan hệ và tiềm lực tài chính hậu thuẫn, thế nên để trở thành người kinh doanh thành công thì cần căn cứ vào thế mạnh và quan hệ có sẵn.
Sắp tới có lẽ tôi sẽ phải lên Sơn La một chuyến, còn nếu ở HN chắc chắn tôi cũng không có vốn để kinh doanh.
Tôi muốn học cách thi công công trình của anh Tài (Một KH của tôi) trên Lào Cai sau đó phát triển nó theo các KH inox của chú tôi. Cơ may và tích lũy cộng quan hệ cũng từ đó mà ra. Tôi hợp với các công trình sáng tạo và có thể triển khai các sản phẩm nội thất ở HN chuyển lên các tỉnh.
Ở Sơn La có lẽ tôi sẽ làm thêm nhiều việc khác, tôi cần kiếm được tiền để nhắm đến mục tiêu trả nợ và có một khoản quay trở lại HN thực hiện ước mơ về một mô hình kinh doanh với các công ty.
2 năm nữa tôi cần phải đạt mục tiêu này, tôi sẽ đi bất cứ đâu dù Sơn LA, LÀo CAi, Hà Nội hay là TPHCM để đạt mục tiêu này.
Điều tôi còn lo lắng là em gái của tôi, nó đang ở nhà trọ, tính nó khá bạo dạn, tôi nghĩ cần phải cho nó đi biết kinh doanh nhưng mình chưa đủ lực chưa đủ tiền để làm.
Phải thay đổi thôi không thể cứ mãi thất bại được.

Thứ Năm, 30 tháng 4, 2015

Ông bố của tôi

Bố tôi trước làm kinh doanh về photocopy cho người nhà là ông họ của tôi sau đó ông tiếp tục đi làm kinh doanh quản lý thị trường cho công ty rượu của chú rể tôi.
Ông làm cũng khá tốt với tay nghề kĩ thuật photocopy + khướu ăn nói. Ông làm về rượu thường quan hệ rất tốt, một phần ông cũng uống rượu tốt nên tôi nghĩ ở VN chỉ cần uống rượu tốt bạn có thể trở thành nhân viên kinh doanh tốt.
Nhưng nhược điểm của ông là ông hay bàn lùi, có phần tính quá chi tiết tỉ mỉ những thứ ít người kinh doanh tập trung như vấn đề vốn ít, tiền thu được bao nhiêu, người khác làm không thành công là ông lấy luôn dẫn chứng ra và không có ý muốn làm.
Tôi không hợp tính ông về quan điểm kinh doanh của ông, tôi biết ông có thể trở thành người nhân viên kinh doanh giỏi nhưng do ông làm cho người quen nhiều đồng thời những kinh nghiệm của ông mang đến cho ông những cái nhìn trong khoảng thời gian ngắn, ông có thể chỉ cho mọi người thấy dự án này đem lại kinh tế như thế nào trong thời gian 2-3 tháng nhưng ông ít nêu ra phương án hay đánh giá cho khoảng 1-2 năm.
Mẹ tôi thì ngược lại....Bà khá đồng quan điểm với tôi. Mặc dù 2 lần tôi vẫn chưa thành công nhưng tôi vẫn thấy rằng đam mê + chất kinh doanh trong bà.

Thứ Tư, 29 tháng 4, 2015

Đừng mắc bệnh khởi nghiệp

Sáng ra tôi đọc báo về khởi nghiệp.
Tôi hiểu ra rằng khi người ta nói đến khởi nghiệp thì người ta lại ít nhắc đến thời cơ. Người tự làm kinh doanh, đi theo con đường kinh doanh hay các công ty mà giờ cũng ngon cả rồi họ cũng nhắc đến kinh doanh và doanh nhân chứ mấy ai nhắc đến khởi nghiệp.
To tát thế, tôi cũng từng mắc bệnh khởi nghiệp nhưng sau lần 1 thất bại tôi hiểu rằng mình nên hiểu kinh doanh là kinh doanh còn khởi nghiệp là khi bạn ngồi kể lại nó để người ta viết báo thôi.
Khi nói đến kinh doanh tôi nghĩ rằng đó là con đường mình chọn, còn khởi nghiệp lại là một trào lưu, đơn giản người ta lúc nào cũng nghĩ rằng khó khăn là chắc chắn, đôi khi phức tạp nó lên.
Còn kinh doanh phức tạp khi làm còn khi nghĩ thì cực kì thú vị, thời cơ đến thấy là làm tìm mọi cách hội tụ đủ nó. Còn khi khởi nghiệp bạn thường lấy điểm mạnh của mình ra để giải quyết và tìm thời cơ.
Mặc dù nhiều người nói khởi nghiệp và kinh doanh là giống nhau nhưng theo tôi đó là 2 cách khác nhau. Một là từ thời cơ mà ra, 1 là đi tìm thời cơ. 2 cái đều có khả năng thành công nhưng độ rủi ro của tìm thời cơ sẽ cao hơn, khó hơn...
Có khách ở nhà photocopy thôi viết tiếp sau.

Đi tìm kiếm tương lai

Tôi tổng hợp vài điều mà tôi tự thu thập được trong thời gian khủng hoàng này:
1. Cái ngày tôi định đi bán bánh mỳ đà nẵng với thằng bạn được giới thiệu từ người bạn thân của tôi. Nó từ chối thẳng thừng tôi chỉ vì tôi góp ý thẳng thừng quá, nếu làm với nó chắc cãi nhau gớm lắm. Nói xong mà nó đi cũng nhanh làm tôi chưa kịp suy nghĩ.
Oh! Thế là mình lại nghĩ chẳng nhẽ mình chẳng làm được gì sao? Ngồi chút nữa tìm cách.
Nhìn thấy có đôi bạn trẻ chơi trò đánh bài phạt uống trà đá. Chỉ trong 1 thời gian ngắn mà đôi này nghiến 1 âu trà đá, 2 đĩa cóc xoài gì đó. Tôi nghĩ rằng trong kinh doanh làm sao có thể tạo được xu thế đó. 2 người đó chơi miệt mài mà bị móc túi nào không biết, tôi chắc chắn họ còn tiêu thụ vượt quá cả nhu cầu của họ.
Trong việc này tôi còn nghĩ đến tôi là ca trà đá, người đầu tư là những người chơi bạc kia. Họ quyết chiến và chiến lợi phẩm họ hưởng còn tôi sẽ ngày 1 kiệt sức. Đợt rồi làm với đồng chí đó, họ đầu tư 100 triệu tôi vay lại 30 triệu. Tôi nghĩ cái họ đầu tư và họ nhanh chóng mong muốn thu lại tiền trong thời gian cực ngắn. Họ muốn có 1 nguồn tiền ổn định, đồng chí đó cũng cần có công việc vì hắn cũng nhanh chán, tính lại hay nhác, giờ làm lô đề để có tiền.
Nói là hắn nhưng đó là người anh, anh ta làm việc nhiệt tình giống tôi. Nhưng chưa sáng tạo lắm, chỉ nhìn cái trước mắt. Anh ta có thể tính 1 cốc trà đá lãi bao nhiêu rồi nhân lên mà tôi nghĩ cách tính đó người kinh doanh nào cũng tính hết rồi. Nếu cứ tính vậy sẽ chẳng thể làm được, anh ta tham khảo khắp cơ sở kinh doanh với bất kì ý tưởng kinh doanh nào và rút ra 1 điều là thị trường khó khăn hoặc lãi quá ít. Trong khi đó tôi thì nghĩ nên tập trung 1 là giành khách, 2 là thu hút khách bằng kênh nào đó bằng những gì mình có, tất nhiên là nó mất bao lâu và tiền duy trì cuộc sống nữa.
Quay lại nguyên lý đánh bài. Tôi nên làm sao với nó? Chưa nghĩ ra.
2. Chọn lọc cơ hội và thời cơ:
Có rất nhiều cơ hội tôi đã bỏ qua mà không kiên trì với nó. Năm tôi làm quà tặng, in cốc còn mới lắm, làm được lắm, giờ thì nó nhiều rồi. Rồi rau sạch, rồi thiết bị an ninh.
3. Phải chăng do đất dụng võ?
Tôi thấy ở HN các đại lý như tay sai, con buôn như được định hình. Vậy đất nơi khác thì sao? Tôi đang thấy tò mò về kinh doanh ở các tỉnh. Tôi muốn làm nó kiếm tiền, quản lý tài chính, tiết kiệm để mang tiền về HN kinh doanh 1 trận cho ra trò.
3 điểm HN, ĐN, TPHCM là những chảo lửa muốn chiến đấu bạn phải có 1 vài ưu thế, nơi đó đất tốt nhưng cây to mới sống được, nơi đó từ nhỏ lên to cũng có nhưng bạn gặp phải rủi ro nhiều hơn. Còn để sống vừa đủ + bạn phải gắn mình suốt thời gian với nó thì nhiều lắm tầm 200 - 300 triệu là chiến đấu được với mục tiêu đó. Vậy tại sao phải thế? Đi chiêu binh luyện mã rồi quay lại có phải hay hơn không? Thành công quan trọng hơn là chiến tích trước mắt.
3. Tam quốc và kinh doanh.
Thời tam quốc diễn nghĩa Gia Cát Lượng có tài nhưng hiểu thị trường binh đao ra sao, kẻ xưng bá, tiền chảy về đâu. Hiểu cách đánh nhưng cách đáng ở thị trường phải hiểu rằng không có gì là công bằng, đôi chút phải gác chí khí anh hùng như Lưu Bị. Tào Tháo là con ông cháu cha, không chỉ mạnh mà còn khá nham hiểm. Khi chết đi nhưng con cháu vẫn khỏe mạnh tài chính.
Kẻ dùng sức như trương phi, quan vũ giờ cũng nhiều, họ dùng sức sau học được cách dùng mưu trong kinh doanh nhiều, nơi quan trường kinh doanh như ở HN giờ nhiều đối tượng mà không lường trước được.
Gia Cát Lượng nhiều lần khuyên Lưu Bị lấy thành nhưng Lưu Bị lừng chừng khiến dân chúng bị giết nhiều, cơ hội đến mà vẫn giữ khí anh hùng thì cũng như kẻ có tội với dân chúng. Tôi luôn nghĩ mình giống Lưu Bị, khí chất đó, nhưng long đong cho đến khi gặp trương phi và quan vũ, tôi cần tìm Gia Cát Lượng nhưng chắc không phải. Tôi là tôi, phải tự tìm đường của mình, và trên đường đó chiêu binh là quan vũ và trương phi, còn gia cát lượng chắc phải tầm tập đoàn mới có đủ cơ chiêu binh.
4. Thời thế thay đổi, cứ ngóc ngách mà đi.
Ngách đi bạn sẽ ít bị soi, ít bị tắc đường, từ từ đánh ra. Cách kinh doanh đó cũng phù hợp với cách nghĩ của tôi hiện giờ đó là tìm đất kinh doanh phù hợp, tìm ngành kinh doanh phù hợp và tìm hướng kinh doanh phù hợp với chữ "ngách". Ngách ở đây không phải là toàn bộ thị trường là ngách mà ở đây là miếng bánh nhỏ trong toàn diện miếng bánh lớn. Khi có cơ bạn nhảy sang miếng banh lớn hơn để chiếm thị phần.

Trải lòng với " Thịnh Vượng tài chính tuổi 30"

Sau khi đọc xong quyển sách "Thịnh vượng tài chính tuổi 30".
1. Bạn cần lên kế hoạch cho cuộc đời mình, bạn nghĩ sao về tuổi đi làm, bạn nghĩ sao về 10 năm nữa, về 20 năm nữa và khi bạn 60 tuổi. Thực sự để hiểu được tài chính của bản thân bạn mới chợt giật mình rằng bạn cần tiết kiệm và quản lý tài chính của mình ngay bây giờ.
Tôi chợt nghĩ đến khi 40 tuổi tức 16 năm nữa, tôi 24 tuổi rồi mà. 16 năm nữa bố mẹ tôi sẽ yếu đi không thể đi làm. Em tôi sẽ lớn, tôi thì có vợ con vậy $ ở đâu ra đây nếu không suy nghĩ và làm bây giờ. Tôi đi làm công lương min tầm 5 triệu với công ty trước đây tôi nghỉ 1 tháng, hoặc 1 công ty tôi làm 2-3 năm trong ngành marketing tôi sẽ được 8 triệu có tiếng anh lương của tôi có thể là 15 triệu. Nhưng khi hoạch toán tôi hiểu nó chẳng thấm vào đâu.
5 triệu ( tiền nhà 2,5 triệu, tiền ăn trưa 1,5 triệu, tiền ăn tối 1,5 triệu, tiền xăng xe 1 triệu, tiền điện thoại 1 triệu ( vì là sales) = 2,5 + 1,5 + 1,5 + 1 + 1 = 7,5 triệu). Như vậy lương sales của tôi có % thì cũng không đủ sống. Nếu lương tôi 15 triệu sau 5 năm nữa thì tiền nhà 3,5 triệu, tiền ăn trưa 2 triệu ( do phải cafe), tiền ăn tối 2 triệu - 3 triệu ( do có thể có gia đình), tiền nuôi con 2 triệu, tiền điện nước 1 triệu, tiền xăng xe 1 triệu, tiền điện thoại 1 triệu, chi phí phát sinh ( cưới xin, cafe, bia ...) tầm 2 triệu như vậy là 3,5 + 2 + 2 + 2 +1 + 1+ 2 = 13,5 triệu. Tôi chỉ tiết kiệm được 2,5 triệu nhưng như tốc độ của lạm phát thì 2,5 triệu này bạn tiết kiệm cũng chẳng thể giúp bạn thay đổi tình trạng và khi bạn rủi ro khi buộc phải thôi việc thì quả thật trái đắng.
Khi 40 tuổi tôi sẽ chẳng có khoản tiết kiệm nào tốt cả. Bố mẹ có thể ốm, mình cũng có thể ốm ai sẽ giúp đỡ, nợ sẽ chồng nợ, tôi suy nghĩ vậy đó.
2. Hãy chớp thời cơ và quản lý tài chính và cố gắng tránh nợ nần:
Khi đi trên con đường kinh doanh một điều tôi thấy mình đã sai lầm đó là nghĩ nợ là chuyện nhỏ nhưng quả thật nó không phải chuyện nhỏ. Số tiền không phải là cái bạn lo lắng mà đó là sự đè nặng tinh thần, khi kinh doanh tôi luôn lo lắng về khoản nợ mà không thể thỏa mái làm điều gì. Tôi luôn cảm thấy lo lắng, vội vàng khi quyết định, tôi quyết định quá nhanh mà chính bản thân tôi cũng hiểu độ rủi ro của nó. Cái nợ làm bạn đau đầu, u sầu mà nếu bạn không biết cách khống chế thì chính bạn có thể trở vào trạng thái trầm cảm.
Tại sao quyển sách này nói cho tôi thấy thời cơ và quản lý tài chính, như Alan phan từng nói trong 1 talk show truyền hình trên VTV3: " Nếu bạn sáng tạo một chút thì tôi nghĩ bạn sẽ không thiếu tiền". Tôi ngẫm nghĩ câu nói đó, ý của ông muốn nói ở đây chính là sự quản lý tài chính của mình. Tại sao khi có 400$ trên đất Mỹ ông có thể vượt qua được. Đó là điều ẩn ý mà ông muốn nói vang lên trong đầu tôi.
Chớp thời cơ : Ở đây tôi chớp thời cơ khá nhiều nhưng những tôi cứ ngỡ đó là điều đúng nhưng hóa ra mình lầm, tôi chớp thời cơ nhanh quá mà chộp toàn phải đống phân chỉ đem lại cho mình kinh nghiệm cách tắm rửa mà mình lại không nghĩ ra cách chọn lựa tránh đống phân đó. Tôi từng bỏ qua 1 vài thời cơ của xu hướng : Cách đó 1-2 năm gì đó tôi có cơ hội với rau sạch khi làm marketing cho 1 trong những cửa hàng rau sạch bán khá chạy bây giờ, nếu tôi làm thì chắc chắn giờ tôi có thể biết phương hướng và phát triển của nó, control được đầu ra. Cách đó 4 năm tôi có làm ở 1 công ty thiết bị an ninh, tôi tiếp cận nó mà theo tôi có thể giờ còn làm thì tôi đã hớt váng được thị trường thiết bị an ninh rồi. Sếp tôi thời đó giờ trốn rồi, vợ nợ rồi nhưng câu nói " Anh và chị đã nghiên cứu kĩ thị trường này rồi nó rất tiềm năng". Năm đó thị trường TMĐT chưa bùng nổ, thiết bị an ninh còn mới lạ, thị trường còn khá nhiều khoảng trống. Tôi nhớ năm đó có 1 vài vụ cướp tiệm vàng càng làm cho thị trường nóng lên. Vậy là tôi từ bỏ nó đi ra mở công ty quà tặng bỏ qua một cơ hội làm nền cho mình.
3. Quyển sách đem lại cho tôi cân đối và thời điểm:
Bạn có gì và bạn nợ gì. Viết lên và cân đối nó, bạn có thể thấy cách trả nợ của mình, cân đối nó.  Thời điểm chính là điều mà các nhân vật trong chuyện đem lại cho tôi, bạn có thể đang giàu có nhưng nợ và tiền của bạn sẽ nhanh chóng mất vì bạn chưa có kĩ năng quản lý nó. Tôi vẫn tin vào chữ thành công ở tương lai chỉ vì đơn giản tôi chưa được thành công, vì chưa thành công nên phải thành công.
Tôi có chút niềm tin vào duy tâm 1 chút về thành công, ở đời người ta sẽ có ít nhất 1 thời điểm thành công chỉ có điều là trước hay sau, sớm hay muộn, chỉ cần theo đuổi.
Thôi tạm thời thế đã!
Tôi viết theo cảm xúc nên đôi khi chấm phẩy khá lung tung!....

Những mối làm ăn hiện tại hậu thất bại và suy nghĩ

Hiện tại tôi đang có một vài mối làm ăn có lẽ cần đánh giá:
1. Kinh doanh rau sạch
Lợi thế: Bà chị và ông anh khá thân với tôi đang triển khai trồng rau sạch, vì vậy tôi có nguồn hàng khá tốt và nợ được tiền. Nếu kinh doanh rau sạch tôi dễ ràng tự trồng được tại quê. Mang lại giá trị kinh doanh cho vùng.
Khó khăn: Tôi đang thấy rằng bán online rau sạch khó, tôi chưa thể mở cửa hàng vì chi phí của nó rơi vào khoảng 300 triệu/ cửa hàng. Tôi dự đoán về thị trường sắp tới khi đọc một số bài báo về rau sạch có thể sẽ cạnh tranh khốc liệt và một vài cửa hàng sẽ làm ăn gian dối gây phốt cho chuỗi cửa hàng thực phẩm sạch. Tôi phải làm gì đây? Bán online: Đó là con đường hiện tại tôi có thể làm ngay được và ít rủi ro nhất.
2. Composite:
Lợi thế: Tôi đã tự làm nên rất hiểu về kĩ thuật của nó, các sản phẩm có thể làm được và không làm được tôi đều nắm rõ, đặc tính kĩ thuật của nó. Tôi có 1 mối ở Lào Cai, sau tuần này tôi sẽ có thể làm việc và xem cách làm hi vọng học được từ họ để triển khai ở Sơn La chỗ chú tôi.
Khó khăn: Composite ứng dụng và ngành quà tặng thực sự khó ở hiện tại do TQ sản xuất tốt hơn, tôi muốn đi theo hướng nội thất nhưng khá cạnh tranh.
Tôi đang nghĩ đến từ " thị trường ngách", tôi sẽ thử xem sản phẩm đó đi vào thị trường ngách như KH ở Lào Cai của tôi đang làm, sau vụ này tôi cũng khá hi vọng về nó. Ứng dụng vào nội thất, tôi có cơ hội làm ra tiền nhiều hơn và sớm tiếp cận với thiết kế nội thất, thứ mà tôi nghĩ tôi sẽ phù hợp trong tương lai.
3. Nuôi gà sạch:
Tôi chưa biết về nó nhưng có một mối có thể học nghề ở Quốc Oai.
4. Kinh doanh nước hoa Fake:
Sản phẩm tôi nghĩ là cũng được nhưng tôi chưa thực sự tâm huyết với nó. Nó đang ở trong giai đoạn khá nhiều người nhảy vào và tôi chưa thấy tiềm năng mở rộng trong tương lai, do nó là hàng trốn thuế để phát triển cũng chưa có cửa để tôi làm. Bán lẻ thì tôi chưa có vốn.
5. Quay lại làm quà tặng: Tôi vẫn còn 1 nhà đầu tư 50 triệu, một đống đổ lát sau khi thành lập công ty về quà tặng. Nhà đầu tư giờ thì khá thận trọng, họ lại thích ra tiền ngay, tôi lại không cảm thấy hợp với tính nhà đầu tư này, anh ta khá nhát và đôi khi tính nết tỉ mỉ từng chút một mà tôi nghĩ không cần  thiết. Cần tập trung vào vấn đề chính giải quyết chứ không phải kêu ca về thị trường về khó khăn.

Có lẽ đủ rồi đó. Tôi có dự định lên chỗ chú tôi ở Sơn La để xem thị trường kinh doanh ngoại tỉnh. Sắp phải đóng tiền nhà, đọc về tài chính rồi nên tôi cũng hiểu cần giải quyết sớm không thì tôi sẽ vẫn bị tiền chi phối.

Nh­ững ngày nghỉ dài và suy nghĩ hậu thất bại lần 2

Ngày 29/4/2015
Tôi đã trải qua 2 lần thất bại trong kinh doanh, dù với tôi nó chưa phải là quá nhiều tiền tôi đang nợ con số gần 40 triệu. Tôi chưa nghĩ ra được định hướng thực sự với con số đó. 
Tôi đi làm lại sau lần thất bại 2 nhưng thực sự tôi không may mắn, tôi làm tại một công ty với công việc tôi không yêu thích. Tôi nghỉ nó chỉ sau chưa đầy 1 tháng, tôi về nói chuyện với bố mẹ. Mẹ tôi luôn động viên tôi, còn bố tôi thì tôi thấy ông không còn nhiều động lực với việc làm giàu. 
Trong thời gian thất bại lần 2 này tôi thực sự không thể tiếp tục đi làm được nữa vì tôi biết sau lần 1 nếu tiếp tục đi làm những sai lầm tôi sẽ dần lãng quên, thật khó cho cuộc sống về sau.