Thứ Sáu, 28 tháng 2, 2020

Cuối tuần những tháng đầu năm

2020/02/28

Hôm nay là sau hơn một năm làm ở một công ty. Mặc dù lại khó khăn nhưng tôi không còn như trước giờ trưởng thành hơn, nhìn đời chín chắn hơn và không vội vàng.

Mọi thứ tôi làm cũng trong tầm tay hơn, không còn lựa chọn những thứ quá xa vời với mình. Giờ thì lương cũng giảm, sau 1 năm không tăng mà còn giảm đó là điều cũng hơi đáng buồn.

Giờ có heo rồi bố và mẹ yêu con nhiều lắm. Ngồi ở nơi đây lắng nghe từng giai điệu âm nhạc trôi vào tâm hồn mình. Ngoài kia vẫn bao nhiêu hối hả của cuộc đời, mỗi dòng chảy của thời gian vẫn len qua trong tâm trí mỗi con người. Có thể bạn chỉ cần dừng lại một nhịp lắng nghe để thấy hơi thở của mình đang đều đều vậy là tốt rồi.

Âm nhạc không thể giúp bạn hiểu được bài hát nhưng giúp bạn hiểu được cảm xúc của chính mình. Những giai điệu du dương sẽ làm bạn quên đi bớt những gánh nặng trong đời người, rồi cuộc đời sẽ đi đâu ư. Vốn dĩ mai vẫn sẽ lại tới và bạn sẽ không thể làm lại được những gì của ngày hôm nay vậy thì tội gì ta không tận hưởng những giây phút của hiện tại nếu nó là khổ đau thì hãy im lặng và xem nó như một cơn cảm cúm và bạn cần sốt lên để có một kháng thể sinh ra và bạn sẽ không bị nữa. còn nếu đó là một giây phút hiếm hoi làm tâm hồn bạn thanh thản hơn thì còn gì tuyệt vời bằng, tình yêu trong bạn sẽ lớn lên dần dần.

Phiêu theo một điệu nhạc của tâm hồn, nhà ư, xe ư, tiền ư, lương cao ư rồi cứ tạm gác lại để nghĩ rằng khi một ngày bạn sung sướng thế nào để tận hưởng nó trọn vẹn. Nơi đây có bao nhiêu là âm thanh nhưng đúng là âm thanh của tiếng nhạc hòa vào với âm thanh của đứa trẻ nói với ba mẹ, tiếng của những ông bố kể chuyện cho con nghe, tiếng bát đũa chạm vào nhau của những bữa cơm tối muộn khi bố về, không còn nhiều tiếng xe máy ầm ầm mà chỉ còn tiếng của lòng tôi.

Hôm nay thật thi vị.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét