24/09/2019
Hôm nay ngồi tại quán cafe sắp tới công việc không rõ ra sao. Phòng kinh doanh đang rụng dần rồi, anh Thành rồi giờ là chị Oanh. Mọi thứ cứ thay đổi. Thôi cứ như người nhìn mọi thứ thay đổi rồi mọi thứ đâu sẽ ra đó.
Sắp tới chặng đường còn dài và lắm gian truân. Làm ở một công ty nho nhỏ Việt Nam. Vất vả thân xác nhưng đầu óc được thỏa mái hơn chút. Quan trọng hơn là được học nghề hơn là làm công ty nước ngoài chỉ học được quản lý nhưng không có nghề.
Rồi đây phòng kinh doanh sẽ là ai, anh Bình rồi anh Tuấn Anh rồi Ngân rồi Cần. Ai rồi sẽ ra đi đây. Nếu cứ thế này thì lại tự mình làm mọi thứ vẫn là tốt nhất. Học lấy một khóa autocad để phát triển nghề nghiệp lập website cho vợ bán mấy đồ linh tinh còn trông con.
Đi làm văn phòng còn khốn khổ lắm chứ chẳng nhẹ nhàng nên vì con vì cái bố phải tìm cách thôi con gái ạ.
Ngồi quán cf hơi buồn ngủ hơi mệt hơi buồn nhưng yêu gia đình con gái lắm. Sắp tới con về quê chắc bố nhớ con lắm. Mẹ con thực ra bố cũng nhớ nhưng kiểu khác. Có mẹ con thì ngôi nhà bỗng vui hơn.
Thôi thì mong mọi thứ tốt lành sức khỏe lớn cho gia đình ta. ....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét