Chủ Nhật, 1 tháng 10, 2017

Ngày rung động buồn buồn mà vui vui

1/10/2017
Hôm nay em vẫn buồn về chuyện về quê đợt trước mẹ không thích. Bố mẹ vẫn phản đối. Linh ngồi buồn cả ngày chiều tối lên được chút thì tôi lại bực vì chính cái tôi của em.
Ngồi cafe và chúng tôi cùng nhau kể chuyện, tôi nghe về tuổi thơ của em quả thật tôi cũng thương em vô cùng, lúc đó chỉ muốn ôm em vào lòng và nói rằng : Em ah, đã có anh đây rồi, không sao đâu.
Em mạnh mẽ nhưng lại rất mau nước mắt không như người ta nghĩ, nếu em đã bị tổn thương sẽ rất hận mọi thứ. Tôi hiểu chứ, tôi muốn em đi cùng tôi tới cuối đời. Em là người đầu tiên tôi thấy em làm tôi thương em lắm. Lúc đó tôi mới thấy mình quan trọng thế nào, trước giờ tôi nhát gan thì em truyền cho tôi sức mạnh tôi phải đứng lên mạnh mẽ để bảo vệ em và gia đình tôi.
Tạm thế đã...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét