Thứ Ba, 31 tháng 10, 2017

Ngồi đông tây và viết vài thứ

31/10/2017
Cũng lâu rồi chưa viết blog này. Hiện tại bên chỗ chú thấy mình trả hết nợ nên cũng bắt đầu cảnh giác hơn. Mình không giải thích được đó là giác quan của mình cho thấy, chú đã bắt đầu bảo chị Huyền cảnh giác hơn với mình. Vậy nên mình nghĩ không sớm thì muộn mình cũng nghỉ ở đây thôi, với cách làm việc của chị Huyền không hợp với phong cách của mình lắm.
Hôm trước có trao đổi với ông chú tự dưng nghĩ ra vài thứ cần tập trung. Mình đã làm trong ngành marketing, kinh doanh của bất động sản, giấy ráp, bảng từ, quà tặng. Ông chú có nói ứng dụng công nghệ vào một sản phẩm gì đó. Mình nhớ lại câu đó và thực sự thấy muốn ứng dụng công nghệ vào một thứ gì đó mà mình muốn rồi đem bán sản phẩm đó.
Đó cũng là một ý tưởng bắt đầu cho bussiness nhỏ của mình.
Hiện tại cũng rảnh rỗi mà.
Ngồi viết lách, học tiếng anh cũng không phải là giải pháp hay. Chẳng qua không thể tập trung công việc nên mình tập trung vào học tiếng anh như một cái cớ để tránh đi tìm việc vào cuối năm. Tuy nhiên việc học tiếng anh không phải là không tốt, nó giúp mình ứng dụng vào việc đọc sách, có thể giúp mình tìm hiểu được văn minh của loài người và khoa học ứng dụng.
Mình tin là mình có thể phát triển từ một ý tưởng gì đó ứng dụng công nghệ được.
Ví dụ ngành giấy ráp này phải ứng dụng công nghệ cắt và keo, bên tuyết mai làm về keo cồn và sơn cũng dùng công nghệ pha trộn mới thành được sản phẩm tốt để bán. nếu mình cứ đi buôn đi buôn lại thì không phải là ý tưởng hay để kinh doanh.
phải nói thật đam mê của mình là ứng dụng và nghiên cứu sau đó bán sản phẩm, vì vậy nếu theo cách nghiên cứu ứng dụng chắc chắn sẽ đem lại cho mình niềm đam mê và yêu thích. Đồng thời việc gọi vốn hiện giờ không khó, thường khả năng tốt nhất của mình là nhìn ra sai lầm sau những lần thừ vậy tại sao mình không làm thử và nghiên cứu cho những sản phẩm đời thường rồi thử đi thử lại, bí quyết kinh doanh sẽ không bị lộ ra được.
ok fine1

Thứ Sáu, 20 tháng 10, 2017

Nghe nhạc xẩm hay quá


21/10/2017 Xẩm cụ hát hay quá
Sau 2 tuần ốm ngồi nhà nghe xẩm hay phết. Thấy giống lễ hội ở quê mình, thèm được về quê được sống cuộc sống bình yên hơn là chạy theo.
Chưa hiểu mình sẽ cố gắng làm ăn thế nào nhưng thực sự trong thương tâm mình thích làm những thứ ít cạnh tranh. Chỉ thích đi đây đó, và phát triển khả năng của bản thân, quên đi chuyện kiếm bao nhiêu tiền và kiếm được cái gì.
Chỉ chú tâm vào việc học tiếng anh được, luyện tập thể dục thể thao tốt. Mọi thứ đều ok thì tốt biết mấy.
Nghe hay thật.
sang tuần tiếp tục đi làm, có khi kệ cứ làm như vậy không muốn chạy theo. Cứ cố gắng học tiếng anh, luyện tập cho bản thân tốt hơn rồi mọi thứ sẽ tốt hơn.
Tks!

Thứ Hai, 2 tháng 10, 2017

Bắt đầu tách 40% khỏi công ty

2/10/2017
Tôi bắt đầu tách khỏi công ty ông chú bằng kế hoạch tháng 11 sẽ không lấy lương cứng, chỉ lấy % doanh số và với các loại hàng khác sẽ lấy 10% với nhám vòng.
Tạm thời kế hoạch của tôi là vậy.
Rồi tôi sẽ có cách triển khai cho bản thân mình, mọi thứ khả năng sẽ thỏa mái hơn, ít tiền tiêu hơn. cơ mà tôi nghĩ đã là làm kinh doanh thì khả năng chịu đói phải rất tốt. Sắp tới khả năng sẽ co chi tiêu vào nhưng đồng thời tôi sẽ trở lên tốt hơn, độc lập hơn, phải tập trung hơn. Everything is ok. I believe myself. That 's do it.

Thanks!

Chủ Nhật, 1 tháng 10, 2017

Ngày rung động buồn buồn mà vui vui

1/10/2017
Hôm nay em vẫn buồn về chuyện về quê đợt trước mẹ không thích. Bố mẹ vẫn phản đối. Linh ngồi buồn cả ngày chiều tối lên được chút thì tôi lại bực vì chính cái tôi của em.
Ngồi cafe và chúng tôi cùng nhau kể chuyện, tôi nghe về tuổi thơ của em quả thật tôi cũng thương em vô cùng, lúc đó chỉ muốn ôm em vào lòng và nói rằng : Em ah, đã có anh đây rồi, không sao đâu.
Em mạnh mẽ nhưng lại rất mau nước mắt không như người ta nghĩ, nếu em đã bị tổn thương sẽ rất hận mọi thứ. Tôi hiểu chứ, tôi muốn em đi cùng tôi tới cuối đời. Em là người đầu tiên tôi thấy em làm tôi thương em lắm. Lúc đó tôi mới thấy mình quan trọng thế nào, trước giờ tôi nhát gan thì em truyền cho tôi sức mạnh tôi phải đứng lên mạnh mẽ để bảo vệ em và gia đình tôi.
Tạm thế đã...