21/10/2016 00h34 sớm
Sau 2 giờ ngủ giờ mới thức dậy. Ôi cái cảm giác thường ngày được nhận tin nhắn mà phải ngồi không được thấy người yêu nhắn tin thật khó chịu.
Tôi phải dần chấp nhận sự thật này thôi. Tình yêu vốn đến không dễ dàng nhưng đi cũng dễ dàng. Ai cũng hiểu giai đoạn này khó khăn thế nào.
Tôi muốn gặp em nhưng trở ngại ở chúng ta lại xuất phát từ em. Em dường như không còn muốn để ý đến tôi.
Tôi mệt đầu rồi đó. Nhưng tôi hiêu rồi cuộc sống của tôi sẽ trở lại bởi vốn dĩ điểm bắt đầu nó đã vậy.
Mọi thứ không tốt rồi cũng sẽ được thay thế bởi điều tốt đẹp hơn. Mọi hi vọng đều ở bản thân con người chúng ta.
Nay tôi đã phải bằng cách tìm hiểu.
Tôi còn nhớ như in câu em nói" em đã không còn nhớ anh rất lâu trước đó rồi".
Ừ. Mọi thứ tạo hóa ban cho ta đó là trái tim yêu thương và tâm hồn. Vậy hãy để tạo hóa lấy đi nếu tạo hóa muốn.
Hãy cứ là chính mình. Đừng cố gắng si mê u muội. Tình yêu phải chăng cũng chỉ là gia vị chút thôi.
Hãy vững tâm vào chánh niệm. Ta đang đau, ta hãy nhìn vào nỗi đau đó xoáy nó và kệ nó đừng để ý đến nó. Cứ biết nó quan sát nó và chữa lành nó bằng công việc, bằng cuộc sống hàng ngày.
Hãy để tâm ta được trong sáng. Hãy kệ nó đừng để nó khiến mình đau khổ mà hãy tìm cách quan sát nó.
hãy làm điều mà tâm ta muốn nhưng đừng mong đợi một điều gì từ nó.
Thank my life!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét