3/8/2016
Hôm nay có thời gian ngồi lại viết mấy thứ.
Chả là đợt này có vài thứ sáo trộn trong công ty, quản đốc đòi nghỉ hàng hóa thì không bán được nhiều. Công ty không mạnh như trước, sếp thì cũng ít đi giờ chỉ quan tâm quản lý tài chính là quan trọng thôi.
Tôi có dịp ngồi lại nói chuyện với anh Ngọc bên hành chính nhân sự. Anh Ngọc có nói về tại sao quản đốc nghỉ. Lý do mà quản đốc nói nghe có vẻ dồn từ lâu lúc nghỉ được thể xả hết. Nói rằng sếp nhà ta là không có tình người, lúc tuyển vào thì chỉ muốn nó làm quần quật xong lúc không bán được hay có vấn đề gì thì chỉ săm soi đuổi người ta và đồng thời lương trả thấp. Tóm lại tôi nghĩ bài toán mà quan trọng nhất vẫn là lương thưởng thấp. Sếp- chú tôi hitle lắm chứ, chế độ độc tài. Trước đây đã từng buôn rượu giả, vì lợi nhuận nó giống phong cách kinh doanh của dân Trung Quốc. Tôi nghĩ làm ăn ở Việt Nam khó khăn thật, nhưng để đến mức kinh doanh vậy thì bản thân họ nghĩ tư hữu cá nhân cao. Ép nhau.
Tuy là nghĩ vậy tôi cũng phải cám ơn những gì đã hợp tác với ông chú. Hiện tại mức lương tôi đủ để tạo nền tảng tài chính cho tôi được. Ít ra tôi cũng đủ sống và tạo cơ hội cho bản thân.
Tôi có nhiều thời gian học tiếng anh, mà độ này cũng lười ghê. Phải học lại, tôi tự phạt mình về tình trạng học này Tôi sẽ trừ tiền tài chính của bản thân vì mức độ lười học này.
Tôi sẽ để bố mẹ rút tiền phần nào đó của mình để phạt cho độ lười này.
Còn ông chú tôi phải cố gắng bớt phụ thuộc vào ông chú này, hợp tác ông chú này cảm giác rủi ro quan hệ. Để đạt mức phụ thuộc nhau tôi cần phải có background không thì tôi sẽ sớm bị out mà thôi.
Hãy cố gắng học tập tốt hơn nữa. Dành 30 % thời gian để học, 20% thơi gian để yêu. Còn lại công việc tôi nghĩ vậy hợp lý. Trong khoảng 6 tháng nữa hãy tập trung cho học tập thay vì tập trung cho công việc. Tôi hi sinh và chấp nhận mức lương như vậy.
Thanks!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét