2/7/2016
Sau 17 ngày, hôm qua tôi và em đã nắm tay nhau. Tôi đã nói thích em, tôi hạnh phúc. Có lẽ chưa bao giờ tôi có cảm giác này.
Nhìn em tôi càng muốn lâu dài với em. Tôi biết còn khó khăn ở phía trước, đó chính là gia đình và hoàn cảnh của tôi. Nhưng không sao tôi chấp nhận nó, vì dù sao nó cũng là con đường.
Em đến bên tôi đã là một niềm hạnh phúc cuộc đời dành cho tôi rồi.
Tôi cám ơn em. Nụ cười em, ngồi gần em mà tôi quên cả mọi thứ xung, quanh chỉ biết tồn tại tôi và em đang nắm tay nhau. Như một lời hứa hẹn, tôi tự nhủ sẽ phấn đấu hơn nữa để trở thành người em yêu cuối cùng trong chuyện tình yêu đôi lứa.
Tôi hiểu em giống tôi khá nhiều điểm. Mà cũng đúng là ngẫu nhiên, bố mẹ em cũng còn rất trẻ chỉ tuổi bố mẹ tôi thôi. Mẹ em còn bằng tuổi mẹ tôi nữa.
Em ah. Cố gắng giữ tình yêu này nhé!
Anh yêu em, Dung!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét