Thứ Ba, 23 tháng 6, 2015

Những lần uống rượu say và nghi ngờ

23/6/2015
Hôm nay lại là ngày đầu tiêu sau chuỗi ngày làm việc của một công ty mới.
Tôi hoài nghi nhiều thứ vì tôi đã dính phải quá nhiều thứ mà cảm giác bị lừa. Hôm nay ở phú Thọ không còn nhiều tiền. 
Nếu không làm thì tôi cũng chưa biết cuộc sống sẽ dồn tôi đi đâu.
Ngày mai tiếp tục một ngày đi thị trường. Lòng tôi vẫn rối bời lắm, nhưng như lúc ăn cơm với bố mẹ đồng nghiệp bác nói trong cuộc đời có 40 năm làm ăn kinh doanh giờ tôi mới làm được 4 năm. Còn lại 36 năm nữa mà.
Tự nhắc nhở mình phải cố gắng. Sửa đổi và thay đổi.
Anh Bình có tin tưởng hay không không còn là điều tôi quan tâm.
Tôi mà. 

Thứ Năm, 18 tháng 6, 2015

Mọi thứ đều ở mốc đáy

18/6/2015
Hôm nay là ngày mà tôi cảm giác mọi thứ đang ở dưới đáy. Tôi buồn nhưng trong lòng thì vững, gần như cảm giác đã trai sạn hết rồi.
Nghe em gái gọi điện bảo cả nhà ốm mà tôi thấy thương, tôi thấy trách bản thân. Bố tôi, mẹ tôi, em tôi, gia đình của tôi. Mẹ tôi ốm mà vẫn phải đi làm, em tôi năm 1 cũng ốm mà vẫn đi làm, em gái thứ 2 của tôi cũng ốm, nhà thì đang mùa màng bố tôi còn phải ra thăm ông họ tôi ngoài này đang ung thư giai đoạn cuối. Còn tôi thì sao???
Tôi đang nợ tiền nhà mà xoay mãi chưa ra, tôi đang không 1 xu dính túi và tôi đang thất nghiệp. Một chàng trai máu chiến, kinh doanh và luôn hiên ngang nay đã xã cánh chỉ còn tinh thần chiến đấu còn những vũ khí giúp nó bay đều ở giai đoạn đáy. Nó còn phải ăn nhờ uống nhờ ngủ nhờ trốn nhờ nhà thằng bạn thân của nó. Cuộc sống đúng là thú vị nhưng cay và đắng, ai biết được để thành công người ta đã đắng thế nào.
Tôi đòi nợ thì không được mà vay tiền thì không xong. Thất vọng vì niềm tin của mình vào con người vào những ông sếp.
Bố tôi không  còn gọi điện cho tôi thường xuyên, mẹ tôi thì ốm chắc bà không muốn tôi lo cho bà.
Đã mấy tháng nay câu hỏi tôi phải làm gì cứ đằng đẵng theo tôi?
2 năm sau ra trường hay 5 năm lăn lộn trên thương trường biết bao lần tôi tự hào rằng mình có giá hơn người khác. Nhưng giờ đây mọi thứ để mang ra thì chỉ là con số âm với tôi.
Tôi biết mình không được chán vì chiến trường còn dài, vì cuộc sống còn nhiều điều khó khăn hơn.
Tuyệt vọng không giúp tôi giải quyết được tình hình hiện tại.
Chỉ biết thầm nói cố gắng....

Thứ Ba, 16 tháng 6, 2015

Lại một lần thất nghiệp ngoài dự tính

16/6/2015
Chỉ sau khi đi làm với một sự hào hứng không hề nhẹ. Giờ tôi đã rơi vào tình cảnh thất nghiệp, tiền nhà không có chỗ để vay. Tôi cố nằm im để kinh doanh rồi mà cũng không yên.
Đi làm được 2 tuần cùng anh em phòng kinh doanh. Chả là sếp phòng kinh doanh của chúng tôi là người có khả năng làm nhiều công việc vì vậy khi kinh doanh anh ấy thường kéo cả đội, hiện tại công ty tôi đang làm anh đã cống hiến 5-6 năm, nhưng anh không được lòng công ty bị ganh ghét. Công việc thứ 2 bị phát hiện và anh bị buộc vào tội " đấm sau lưng" như vậy là cả phòng kinh doanh bị khai trừ. Từ đó anh cũng ngẫm ra về cách dùng người, một số con người mà anh coi là anh em cũng lộ mặt bản chất của họ. Đúng là không thể chỉ đánh giá qua bề ngoài. :D
Quay lại tôi, trong lần nghỉ việc này tôi không hề lường trước được. Tôi rơi vào trạng thái thất nghiệp. Tôi có đôi chút buồn đó nhưng phải tìm cách giải thoát.
Tôi đang dự định nói với anh về công ty mà tôi đang bỏ dở và có tư cách pháp nhân, tôi sẽ đảm nhận phát triển một ngành hàng của anh dưới sự chỉ đạo của anh. Tôi chỉ là người thực hiện và học hỏi. Toi sẽ nhận anh làm sư phụ để tiếp tục đi.
Tôi muốn anh coi tôi là đệ thực sự, không phải vì công việc vì miếng ăn. Mong rằng anh hiểu tôi.
Còn giờ thực sự tôi chưa nghĩ ra phương án nào thoát ra khỏi tình thế tiến thoái lưỡng lan này.:D
Năm nay quả là không ngờ.....

Thứ Hai, 1 tháng 6, 2015

Ngày đầu tiên đi làm cơ hội mới thử thách mới

1/6/2015
Tôi đã được anh Hùng giúp đỡ để vào 1 công ty mà có khả năng phát triển về tài chính.
Tôi đang nghĩ rằng có khả năng mình sẽ thu thập được để phát triển bản thân, phát triển cơ hội.
Tôi là người không muốn phụ thuộc vào ai nhưng nợ ai thì nhất định không bao giờ quên.
Một cơ hội mới lại mở ra để tôi trả nợ và tiếp tục tiết kiệm đi vào kinh doanh.
Tạm thời nó sẽ giúp tôi có được tiền, giờ có nhiều thuận lợi. Tôi cần chắt chiu nó và không để tuột mất tay mình.
Đi tiếp thôi....