Thứ Ba, 23 tháng 2, 2016

Những suy nghĩ về những cuộc tình

23/2/2016
Hôm nay đi giao hàng cùng giao hàng, nghỉ, ngồi và làm. Nghe nhạc.
Nghe radio và nghe những bản nhạc về tình yêu. Tôi chợt nghĩ về những thứ đã qua và sắp tới về câu nói rằng đôi khi phải biết hài lòng với hiện tại. Mọi thứ rồi cố gắng sẽ sớm đạt được điều cần mong muốn.
Đi trên con đường về tôi gọi cho cô bạn mà tán, tôi chưa hài lòng về tính cách của em. Tôi cũng thử nhưng sự lạnh lùng cộng với việc em đối xử vậy tôi cũng chỉ còn muốn gọi cho em được thì được không được thì thôi. Nhưng đúng là nàng vẫn không bắt máy. Tôi đi về thôi. Nghe bài hát nhớ về cô bạn gái cũ rằng tình cảm của tôi dành cho cô gái nào cũng là thật mà tôi thường muốn cô gái đó nghe lời tôi, yêu thương tôi nên tất cả nó lại về số không.
Chắc số lần trải qua thích nhiều lắm rồi, rồi cũng vẫn là một cái kết. Hôm trước cô em là bạn có xem chiêm tinh học nói rằng phò mã không hợp start up và nên làm ở 1 công ty lớn sau đó lên dần.
Hehe. Giờ tôi cũng chưa hiểu sẽ sao nhưng cứ nghe nhạc và viết blog.
Vẫn tiếp tục tích lũy kiến thức cho bản thân, vẫn làm việc, và chờ đợi tình yêu đích thực.
Tôi cũng không còn quá mong chờ về cái điều đó nữa, cứ cố gắng thôi. Rồi mọi thứ sẽ đến.
Nghe nhạc nào, các cuộc tình ngắn và lại ngắn..

Thứ Hai, 22 tháng 2, 2016

Một ngày sau 5 tháng khủng hoảng

22/2/2016
Một buổi chiều với buổi sáng đi công tác vĩnh phúc.
Những câu chuyện xung quanh với ông chú (sếp). Về cuộc sống, về ông bố của tôi, về bạn bè của tôi và về em tôi.
Quan điểm ông chú là kinh doanh làm việc là một chặng đường dài người ta phải cố gắng mỗi ngày cố gắng 1 ít đến 1 ngày nó sẽ tích lũy lại để thành công. Tôi cũng cảm nhận nó đúng.
Tôi không còn máu me về kinh doanh như trước, khao khát thành công như trước. Có đi gặp cô bạn chính xác là cô em lâu rồi không gặp xem bản đồ sao, về bản đồ sao không tệ về phò mã về không hợp làm start up. Tôi cũng hiểu. Mỗi ngày cần cố gắng chúng ta sẽ phải còn cố gắng nhiều hơn nữa.
Cơ hội đôi khi đến nhưng cũng chưa đến. Chú nói 1 con người được phân cấp là phải do chặng đường dài, 30 tuổi.
Tôi còn 5 năm năm nữa để cố gắng. Tôi sẽ phải có được skill tiếng anh, 1 số vốn và mọi người trong gia đình khỏe mạnh.
Rồi ok. Thôi thì cũng không nhất thiết phải rực rỡ như các bạn đó. Chúng ta cứ đi

Thứ Năm, 4 tháng 2, 2016

Ngày cuối năm yên tĩnh ngồi trà đạo một mình cũng chẳng thèm gọi đồ

4/2 ( 27 âm lịch).
Đi làm 7h30 về đến Hà Nội, không có gì chưa tắm ăn uống. 1 ngày đủ thứ rắc rối công việc thì đã xong trong muôn vàn cuộc điện thoại, cảm thấy có lỗi với khách hàng nhưng rồi cũng qua.
Hôm nay có vẻ thấm mệt, gọi điện cho 1 cô gái không được cảm giác sẽ giống bao lần khác hay sao đó. Cũng có lúc lóe lên em đã thay đổi, em cần kinh tế. Tôi chẳng có gì ngoài khả năng và mức độ bạo dạn cao.
Ngày hôm nay lỡ liên hoan công ty. Đi về ngồi ăn cơm trà đạo cũng thấy man mác buồn vì sắp sang năm mới rồi. Tiền sự nghiệp, và bao thứ khác vẫn thế. Khi lãnh đạo cô đơn.
Hehe. Chẳng hiểu nổi bây giờ là thế nào.
Cảm giác vừa tìm được hướng đi, vừa buồn buồn, vừa vui vui, tĩnh lặng nhưng mà ồn ào.
+ Công việc
+ Tài chính
+ Tình yêu
3 cái chính giờ mới thấy công việc tạm ổn, tài chính có hướng xây dựng. Tình yêu mù mịt.
Hết.